Quyển sách “Cristiano vs Leo: Khổ luyện và Thiên tài” của Jimmy Burns (vừa được Đông A phát hành với bản dịch của Trần Minh) một lần nữa giúp độc giả nhìn lại sự nghiệp phi thường của cả hai. Đặc biệt ở chỗ: Ta không thể nói về một người mà không thể nhắc đến người kia.
Mùa Hè năm ngoái, Cristiano Ronaldo chuyển từ Real Madrid sang Juventus, chấm dứt chín năm làm đối thủ trực tiếp của nhau, từ La Liga, Cúp Nhà vua cho đến Champions League. Và chỉ trong vòng hơn một năm sau đó, họ nói về nhau nhiều hơn cả chín năm trước đó cộng lại. Có lẽ đó là một cảm giác… nhung nhớ rất con người, khi đối thủ lớn nhất của mình không còn ở cùng môi trường với mình nữa.
“Đọc quyển sách này, ta biết giới hạn của con người là vô tận, ta biết đời này không chỉ cần những bằng hữu tốt, mà còn cần những đối thủ tốt nữa” – Dịch giả Trần Minh.
Cũng trong năm ngoái, lần đầu tiên ta chứng kiến chủ nhân của Quả bóng vàng thuộc về một người khác mà không phải là họ. Luka Modric, một cái tên rất… bình dân, chấm dứt một thập kỷ thống trị các giải thưởng cá nhân của bộ đôi này, mà mỗi người có năm lần được vinh danh.
Như Sherlock Holmes so tài James Moriarty hay Mr X đấu Magneto, màn đối đầu giữa Ronaldo và Messi là một cuộc thư hùng của thời đại, nơi tài năng của họ vượt xa phần còn lại, vượt qua luôn khả năng tưởng tượng của mọi người. Họ, khi so với những đồng nghiệp, như đặt hai con phượng hoàng giữa bầy gà. Bóng đá thế giới hoàn toàn có thể chia làm hai giai đoạn: trước và sau khi họ xuất hiện. Khi một cầu thủ vươn lên đỉnh cao, lẽ tất yếu là người kia phải đi xuống. Ronaldo và Messi lại ở lỳ trên đỉnh suốt 10 năm. Họ nhìn nhau mà đá, họ tạo động lực cho nhau. Họ là đối thủ của nhau, nhưng thâm tâm có lẽ đã luôn dành cho người kia sự trân trọng. Họ đã góp phần tạo ra nhau, vì không có người này đã chẳng thể có người kia, và ngược lại.
Tài năng hay khổ luyện? Câu trả lời của Ronaldo và Messi là cả hai. Họ đều đã sinh ra với tài năng thiên bẩm, nhưng chỉ có sự khổ luyện mới mang họ vươn đến đỉnh cao mà chưa có một cầu thủ nào trong lịch sử vươn tới được.
Khi mới đến Manchester United, Ronaldo chỉ là một chàng trai gầy gò ham biểu diễn. Chỉ ít năm sau, anh trở thành một VĐV kiểu mẫu. Anh có thể bật cao 78 cm, hơn chiều cao bật nhảy trung bình của cầu thủ bóng rổ NBA. Anh đạt vận tốc tối đa 40km/h (kỷ lục của Usain Bolt khi chạy 100m cũng chỉ là 43,5km/h). Ronaldo luôn ngủ đủ 8 tiếng/ngày, thực hiện vài nghìn cái gập bụng, anh vào phòng gym lúc 5 giờ sáng sau một trận trên sân khách. Anh thực hiện những pha đảo chân với những sợi cao su dẻo cột vào mắt cá.
Ảnh: RedBubble
Nếu Ronaldo theo xu hướng mạnh nhất, nhanh nhất thì Messi khéo nhất, đẹp nhất. Dạo này Messi chạy rất ít, cả trận có khi 7 km, nhưng mỗi bước chạy của anh đều ẩn tàng nguy hiểm. Như một con lật đật, Messi có thể chao đảo, nhưng khiến anh phải ngã lăn ra đất đòi hỏi một nỗ lực không nhỏ của người phạm lỗi. Anh qua người như bỡn, sút như có định vị laser, chuyền như có hỗ trợ GPS. Từ một cầu thủ chơi bóng ở cánh phải, chỉ đá được kèo trái và rất hay chấn thương, Messi trở thành một cầu thủ chơi toàn diện hai chân, sút phạt cự phách và gần như không chấn thương nặng bao giờ.
Ảnh: @riolovebarca
Họ có xuất thân khác xa nhau. Ronaldo đến từ một vùng quê hẻo lánh tận hải đảo Bồ Đào Nha, nhà nghèo, có bố nghiện rượu. Messi xuất thân trung lưu ở Rosario, được ba mẹ bảo bọc từ bé. Nhưng rồi họ đã gặp nhau ở đỉnh cao của đời một VĐV thể thao, vì đã kiên trì hơn tất cả, hy sinh nhiều hơn tất cả
Theo Elle Man
Bình Luận